no image

Friday, May 01, 2015 No comments
Đó là một kì nghỉ lễ dài hạn mà những ngày đầu tôi tưởng mình sẽ chết vì ngủ quá nhiều. Trằn trọc những hai hôm không biết làm gì cho hết bảy ngày ở cái chốn Sài Gòn không thể quen thuộc hơn một chút nào nữa. Ấy vậy mà đã thứ sáu cuối tuần rồi. Lại bắt đầu hơi tiếc rẻ khoảng thời gian vui vẻ mà tôi có được. Tôi sẽ không đề cập đến những thú vui mà mình đã rong đuổi suốt mấy hôm nay. Nghỉ lễ là vậy mà ba bốn đêm liền tôi mất ngủ. 2h sáng, 3h sáng... Đêm qua những tới 4h sáng. Và nghĩ về những năm đầu 20 cùng những mối quan hệ "kì quặc". Không phải là nó bất thường, cũng chẳng phải tại những chàng trai xung quanh tôi kì cục, chỉ là tôi cảm nhận rõ sự thay đổi lẫn mâu thuẫn trong bản thân mình. Tôi bướng bỉnh chấp nhận những biến chuyển của nhận thức. 

Chả phải mới cách đây một tháng tôi còn đang có ý định hay là thôi tạm ngưng nghĩ đến một mối quan hệ thực sự. Và thoắt một nhịp chưa đủ cho một giấc ngủ trưa ngon lành, một chàng trai nhanh chóng bước vào tâm trí tôi. Và rồi mới tuần trước thôi tôi còn có cảm nắng anh chàng này như thể tôi đang tự cho mình một sự lựa chọn, một sự cố gắng. Hay là thử cố gắng yêu ai đó lại tự đầu. Vậy mà giờ đây mọi thứ trong mắt tôi nhoè đi trông thấy. Đôi khi quá hiểu một người, cách họ suy nghĩ, hành động và đánh giá... bạn thuộc nó như nằm lòng lại khiến bạn phải chần chừ. Nó không còn là chuyến phiêu lưu đầy khiêu khích nữa. Mọi thứ biến thành một cuộc trải nghiệm dài hạn nếu cả hai chúng tôi đồng lòng. Nếu là tôi trước đây, tôi vẫn sẽ ngông cuồng bước vào mối quan hệ này. Một kẻ lúc nào cũng thèm yêu như tôi thì chả ngại ngần gì. Còn bây giờ, nó như một cuộc chiến giữa lí trí và con tim vậy. Mọi hành động hiện thời như chỉ để thoả mãn cái cảm giác được phiêu cùng với niềm hạnh phúc ngắn hạn. Như vậy là đủ. Người ta ngại yêu, ngại thất bại. Hình như tôi cũng vậy. Chí ít là bây giờ. Nếu không muốn nói rằng tôi sống chết cũng không muốn để bản thân trở thành kẻ thất bại của 'tình đơn phương'. À không, quá sến, tôi sẽ gọi đó là one-sided-love.

Nhưng mà thế quái nào anh chàng này có quá nhiều điểm chung đi chứ. Cũng chả phải là thói quen chung mà cách chúng tôi mặc định vài thứ và cả nhận thức lẫn suy nghĩ. Nhưng lại một lần nữa, cái suy nghĩ thức thời về việc nhất-quyết-không-yêu-đơn-phương ai nữa khiến tôi quằn xéo não bộ mình một cách không thương tiếc. Mà xét cho cùng cũng chỉ vì cái tôi quá lớn. Chỉ vì tôi thừa biết ngoài kia không thiếu haters chầu chực những sơ hở nhỏ của mình, như những con thú ăn thịt chỉ chờ chút thời cơ chớp nhoáng nhào tới cấu xé một cách hả hê. Và tôi cũng chả quên được lần đó ai đó đã từng vào Ask fm của mình mỉa mai về những mối quan hệ thất bại không đi tới đâu của tôi. Kể từ dạo ấy tôi cũng tự đặt ra những nguyên tắc thật cứng nhắc trong chuyện tình cảm. Chắc chỉ để trấn ai và cảm thấy an toàn một chút thôi ấy mà.

"How much strong is your possessiveness, em?"

Tôi đã trả lời khá dông dài... Hừmm. Nhưng nếu có cơ hội thứ hai để trả lời lại câu hỏi này. Tôi sẽ chỉ nói "It's never enough, anh! ;)". 

Lại một lần khác rất gần đây thôi, trong lúc rời khỏi nhà hàng ở InterContinental để bước ra cổng. Chỉ trong 10s, rất ngắn, chưa đủ cho một cái nhớ nhung, dưới vòm trần rộng thênh thang cùng ánh đèn vàng hoa lệ, ngay tại thời khắc đó, trong tôi trùng lên một sự cô đơn sâu sắc đến nỗi tôi hiểu ra rằng mình đã quá quen với việc độc thân. Một người không thể sống thiếu tình yêu lại có thể nghiễm nhiên ngao ngán chấp nhận hiện thực này. Vẫn có thể làm tất cả mọi thứ một mình, cố gắng vì sự nghiệp và tương lai hết thảy chỉ vì một nỗi lo lắng nếu mai này không có lấy một bờ vai để tựa. Bước vào xe, tôi như nhoà vào nhịp thành phố một cách trống rỗng.

Nhưng...

"Can we give a try for just once in a lifetime? Passionate and loyal. Romantic yet private. Let our love be an experience between us, anh?"

Sài Gòn, ngày đầu tháng năm.

Burgundy Weekend

Tuesday, February 10, 2015 No comments
Hi peeps,
I'm back after such very long time. Still keep myself busy and feel amazed. Like 2 months ago, I was swallowing myself in the sorrow, leting me go round in circles. And now, I'm on the new track, feel thankful and cherish this life everyday in every way. At the moment, I'm trying to get used to the new life after stepping out of my comfort zone, I mean, my school haha. Yes! A busy busy life of an event organizer at UFO and editor at AnyArena. Can't tell how much lucky I am for having a chance to do whatever I love. Anw, I don't think that I'm gonna write too much for this entry as I need to save time for sleeping. So enjoy my 3rd fashion entry, me wearing some burgundy for a lovely weekend. Love those new boots af! And the lovely choker, such a nice gift from Thien Nhi. Oh and I should not forget to say thank to Cao Tri for this quick quick photoshoot like 15 minutes? We were doing so well! Gotta collab more. Fosho.

P/s: I love my life, right now, right here. Happy time is a well-spent time.
xoS


Top: Le Rustique Chic | Skort: Mayhem | Bag: Zara | Sunglasses: Topman | Choker: MyBodyMyRules









I believe that if I work hard and are kind, amazing things will happen!

Taken by Cao Tri
Retouched by me




I AM Cultural Worshiper

Tuesday, December 23, 2014 No comments
It was a beautiful Monday afternoon. I was about to film for 'So You Think You Can Dance' (at 58:00), dancing and having with two contestants from top 6 of this season 3. And one of them is Son Lam, I always have a good impression on this young talented boy since the day I first saw him dancing with 'The Own Style' at a dance competition in Singapore. May all the best be with you, em!

The Sunday before, I attended G-Wave and must have been a contestant for this championship but I was way too busy. Anyway, me and some friends in my crew did buy a very nice tee with a very interesting quote 'I Am Cultural Worshiper'. Enough said to me, a person who would love to explore the world and wander everywhere... And I had a quick photoshoot to mark this beautiful Monday. Wearing your favourite tee, dancing with a person that you are really fond of, being on air... Do I have to ask for more?

Tee: G-Wave Championship, Packbag: TOPSHOP, Shoes: Zara

















Christmas at L'Usine

Thursday, December 11, 2014 No comments
I had an unexpected night at L'Usine. My plan did not go well as I expected. And everything turned out to happen here, at my favorite coffee shop. I saw many photos of how L'Usine decorated the space. And I made a promise to myself that I would definitely visit here in the evening to see how the light's on, how everything begins to "look a lot like Christmas". And I was not disappointed. Such a warm and cozy hide-out to me. Oh, my favorite Christmas song was on "All I want for Christmas is you..."~


Good living is happening right here, right now.
#dreamlife #christmas #spirit














Potato salad and smoothie. Go for healthy life!

Love this star! <3



Floralpunk Opening in Saigon

Tuesday, November 11, 2014 No comments
It's been almost three months since my last entry. I was way too busy for final assignments and my very first party event called "Saigon Trap Music Party". Been giving myself time to breath and to recover after some personal problems. I'm currently enjoying my university life as a senior student. Things are like: last Club Day, last Carnival Day, last dance performance... Every piece is going to make an end (hopefully) which evokes my inner emotions a lot. And my personal life seems to be too up and down which is driving me insane till... now? Literally I cannot function well at anything, mind is on cloud nine and I find nothing interesting enough to write and no reason to confide my feeling here. I'm getting back to my old space of life. Go to some events, exhibitions, festivals again; take photos, meet people and find inspirations.

A week ago, Julia showed up with her message and invited if I could join her very Floralpunk Opening. And definitely I had no reason for not joining it. Like yeah? My favorite store and some cool stuffs are now officially in Saigon. No need to order online or wait for the pop up sale to buy it. And my blog looks dusted for so long. I need something fresh and update mine more frequently. 

So here we go 'Floralpunk Opening in Saigon'. Quite fun while spending time my night with some cool kids in town: Peter, Yee and Lan Khanh. And thanks for initiatively saying "Hi" to me first, Rosanna. Saw you once, saw you twice. Hope that you will enjoy exploring this city and find sth to fall in love with. And Julia, I wish you will gain more success in the future not only with Floralpunk but also with new franchises of your brand in other countries. And keep blogging and blogging. May all the best be with you. (;




















Because we live for moments...

Friday, August 15, 2014 No comments
"I'd pay any price for this moment..."

Ngay trên những phút cuối cùng của chuyến đi, tôi đã nghĩ đến việc mình sẽ lưu hết tất cả mọi thứ vào bộ nhớ này như thế nào, sẽ viết blog ra sao, chia sẻ điều gì và giữ lại điều gì cho riêng mình.
Cảm ơn vì những mối nhân duyên đã đưa đẩy tôi đến với chuyến đi này. Ngay từ khi biết mình nằm trong danh sách những người sẽ đi Vũng Tàu, tôi đã háo hức không tả vì nhiều lí do. Tôi thật sự háo hức đến mức ngày nào cũng đọc kinh cầu nguyện và cố gắng làm vui ba mẹ chỉ để có cơ hội được xách ba lô lên và đi. Xin đừng vội bảo tôi khùng nhe! Thật ra là tôi có động lực để làm vậy mà hehe. Rồi bẵng đi một thời gian, mọi thứ nguội lạnh dần, vài chuyện xảy ra, tôi lại bắt đầu tự nhủ không biết việc tham gia chuyến đi này có phải là một sự lựa chọn đúng đắn, tôi liệu sẽ thấy vui không, tôi nên đi chung với ai trong lúc ở VT nhỉ vì ai cũng có đôi có cặp hết? Bao nhiêu câu hỏi bám lấy trong những dòng suy nghĩ đang chảy trôi...

Tuần trước khi đi bao nhiêu công việc dồn lại, và kết thúc bằng performance cho BBC closing. Một cái kết đẹp! Tôi đã sẵn sàng về với biển. Đã có nhiều lúc trong suốt 7 tháng qua tôi đã từng thấy ngột ngạt, cảm thấy không hề muốn ở SG thêm một phút giây nào nữa, chỉ muốn gạt phăng tất cả và đi đâu đó thật xa. Và cuối cùng tôi đã có thời gian thực sự cho riêng mình.

Năm ngày ở biển tôi đã thực sự thả hết lòng mình vào biển. Đặc biệt là 3 ngày đi với SG Crows. Có ai ngờ chuyến đi sẽ vui như thế nhỉ? Cả 20 năm trời đã đi du lịch đến nhiều nơi trong nước nhưng đây là chuyến đi đầu tiên du lịch bằng xe máy. Khỏi nói tôi hứng khởi và hồi hộp như thế nào. Sống tình cảm và nuôi dưỡng tâm hồn mình bằng cảm xúc, vậy nên những chuyến đi này như cơn mưa tưới vào những gốc cây đang trơ trụi vì cái nắng bỏng rát của mùa hè. 
Con đường đi lên hải đăng đã khiến tôi phải thốt lên và cảm thấy vỡ oà nhiều lần vì quá đẹp. Tôi đã từng khao khát được băng qua những con đường ngập rũ những màu xanh của cành cây, một chút bóng râm và để tóc mình hoà vào gió. Cái cảm giác mãn nguyện khi những thấy mảng xanh đẹp đẽ ấy. Tôi có thể trả bất kì giá nào chỉ để đánh đổi lấy những trải nghiệm và cảm xúc này. Đây cũng chỉ là bắt đầu cho chuỗi những kỉ niệm đẹp tiếp theo...

Trăng những ngày này sáng quá. Siêu mặt trăng sáng đến nỗi toả ra những vòm sáng, soi lên mặt biển những mảng sáng gợn sóng. Mọi chuyện bắt đầu nhộn nhịp hẳn lên vì pháo mà anh Koo mang theo. Giữa cái nền đen kịt, những thứ ánh sáng vàng cứ bất chợt lại nổi lên, cảm giác như chìm vào giữa ngân hà. Vui nhất chăc sẽ là những lúc đốt pháo lên và mọi người cứ bất giác chạy theo chả nghĩ suy gì. Nhớ đi nhớ lại vẫn thấy buồn cười nhất khúc này.

Tối về...
Eyes, nose, lips, music. Finally my cuddling dream has come true. Thank you. It takes time to forget every single detail. But actually I do not want to forget a thing. :)

Ngày thứ hai chuyển sang biệt thự ở. Vừa nhìn thấy hồ bơi là muốn nhảy ùm xuống bể nước. Cảm giác trôi lơ lửng trên mặt nước, mở mắt lên và nhìn bầu trời xanh thăm thẳm và trong đầu chẳng hề có chút chuyện buồn là những giây phút thật hiếm hoi mà tôi luôn mong mình cảm thấy khi ở SG. Dễ chịu quá. Bùng nổ nhất đêm này là lúc tất cả mọi người cùng bơi, xịt nước và làm đủ trò trên thành hồ. Có ai ngờ cái thành hồ và cái vòi nước lại hữu dụng đến vậy. Nghĩ lại là thấy buồn cười rồi. Phải chi có cái GoPro ở đây nhỉ, mình sẽ quay lại hết chả bỏ sót bất kì chi tiết nào! Ahhh nhất định sẽ có GoPro trước chuyến đi tiếp theo (hi vọng sẽ được đi chuyến tiếp theo với mọi người). Rồi cái khoảnh khắc pháo cháy trên bàn DJ và âm nhạc quyện lại trong cảm xúc và tiếng hò reo là thứ mãi mà chắc không ai không thấy như được bật tung khỏi hết thảy những suy nghĩ vô thường hằng ngày chỉ để mãi sống trong giây phút đó. Hạnh phúc quá, hạnh phúc lắm luôn í!!!!

Weed, cocktail, bơi làm người tôi nhoài đi hẳn. Rồi cúp điện toàn thành phố đến tận 2h20 phút nữa chứ. Vậy mà tôi cứ ngủ ngon lành trong vòng tay anh. Hah! :) Buổi sáng cuối cùng thật khó quên. Níu kéo mãi nhưng chúng tôi như những con người nhỏ bé đang chống lại sự chảy trôi đáng sợ của dòng thời gian, của kí ức và hiện thực sắp trở về.

8h45... 9h... 9h15... 9h30... 9h35
Níu kéo mãi cũng phải bước chân xuống giường.

The sunshine covered our eyes. And we kept closing ours just to stay in that moment for a while. Cuddling in BigBang music and talking nonsense. Holding me so tight that I could not even breath. Too hard to let these things be forgotten. :)

35km cuối cùng trên đường về có lẽ là 35km dài nhất tôi thấy trong đời mình. Quay về với nhịp sống hối hả đang đón chờ, quay về với công việc, với cộng sự, với sự học, tập luyện, với những lo lắng đời thường, quay về với 5 tháng cuối cùng làm sinh viên, quay về với hiện thực. Cảm giác đi giữa ngưỡng mơ và thực. Thật lòng chẳng muốn chút nào. Nhưng phải về, chăm chỉ lần nữa, áp lực lần nữa, nỗ lực nhiều hơn nữa và hi vọng tất cả sẽ lại gặp nhau, vui thật vui như thế này. Tôi thật sự mong mỏi điều này. Dù ngày về, mọi chuyện sẽ xảy đến như thế nào, tôi cũng sẵn sàng đón nhận, bước tiếp trên con đường mình phải đi chỉ với hi vọng mình có đủ mạnh mẽ để vượt qua. Rồi lại vui một chút, một chút như 3 ngày qua... 

P/s:
Dear...
Thanks for all three amazing days that I could not ask for more, truly. You did treat me so nice that made me feel like I'm a queen and you're my king. You made me feel up, you made me feel low, you made me feel everything. It's hard to forget every moment that we've share each other. All of sweet touch you've brought to me and all the sweet memories you've made to me. I feel like it's exactly the same as the galaxy full of sparkling stars in the night sky. But once I'm back to reality, it will be broken into million pieces. Thanks for making my teenage dream come true, that cuddling dream, the hugs and holding hands and many more that I can't tell here. Thing will never be the same. Love never felt so good. But I know that feeling was real, those moments happened.

Because when I wake up again, nothing remains the same...
An empty space on the left of my bed and in my mind.


'Cause you're a sky, 'cause you're a sky full of stars
I'm gonna give you my heart
'Cause you're a sky, 'cause you're a sky full of stars
'Cause you light up the path

I don't care, go on and tear me apart
I don't care if you do, ooh
'Cause in a sky, 'cause in a sky full of stars
I think I saw you

'Cause you're a sky, 'cause you're a sky full of stars
I wanna die in your arms
'Cause you get lighter the more it gets dark
I'm gonna give you my heart

Are we all lost stars?



Saigon Artbook Edition 4

Friday, August 01, 2014 No comments
So finally I made to Saigon Artbook Edition 4 which was also my third time joining this lovely event. Very on time for me since I'm currently seeking for new inspiration, new people and definitely sth new for my blog to update. Probably SGAB 4 is another favorite edition right after the 2nd edition (my first time and my most fav edn also). First impression of last night might be that SGAB then was crowded more than usual. Way crowded! I mean I had never expected that it would be so many people there. But fine, as long as people are aware of SGAB, there is a chance for artists to show their enthusiasm and artworks.

Thanh Xinh's pieces of art caught my attention because her central colour in artworks is blue which is my cherished one. Her works evokes my feeling of drifting in the infinite space of loneliness, an escape from reality to face with my true self. Beautiful! I could find myself somewhere in her piece 'Falling'. Meanwhile, Sarah reinvigorates with the sense of modernity and power through abstraction, brushwork and use of color. And she looks pretty also lol.

Dan Nguyen - my favorite DJ did not disappoint me since his music last night was so damn good which made me wanna dance so many times. Good job, Dan! Hope to see ya again and next time we obviously won't forget to take a selfie hahaha!

Last night was great, to me. The Cube bar is an attractive location and SGAB 4 did make it more interesting. Would love to embrace the beauty of art, observe new people and enjoy good music. Wish there could be someone joining with me last night since everything was quite good and I did not wanna stay alone to share this atmosphere. :)

From the beginning
Cube bar is lovely right?




Falling - my most favorite artwork last night











Next time, we will take a selfie for sure, anh! :)) 

DJ of the night







Yes, it was full of people lol


Me last night lol wearing orange for the orange book!



Pages

Powered by Blogger.

Blogroll

Blog Archive

Get In Touch

glam.stefanilla@gmail.com